Sự khác biệt giữa người Á Đông và các nước phương Tây về bệnh túi thừa đại tràng có thể được nhìn nhận từ nhiều khía cạnh, bao gồm tỷ lệ mắc bệnh, vị trí xuất hiện túi thừa, các yếu tố nguy cơ, và đặc điểm bệnh lý. Dưới đây là một số điểm khác biệt chính:
1. Tỷ lệ mắc bệnh
- Phương Tây: Bệnh túi thừa đại tràng rất phổ biến ở các nước phương Tây, đặc biệt là ở Hoa Kỳ và châu Âu. Như đã đề cập, tỷ lệ mắc bệnh tăng lên đáng kể theo tuổi, với khoảng 35-45% người trên 50 tuổi có túi thừa, và tỷ lệ này có thể lên đến 65% ở những người trên 85 tuổi.
- Á Đông: Tỷ lệ mắc bệnh túi thừa ở các quốc gia Á Đông thấp hơn so với phương Tây. Ví dụ, một nghiên cứu tại Nhật Bản cho thấy chỉ khoảng 20% người trên 40 tuổi có túi thừa, mặc dù tỷ lệ này cũng đang tăng lên do sự thay đổi trong lối sống và chế độ ăn uống theo hướng Tây hóa.
2. Vị trí túi thừa
- Phương Tây: Ở các nước phương Tây, túi thừa thường xuất hiện ở đại tràng trái, đặc biệt là đoạn đại tràng sigma (sigmoid colon). Điều này có thể do đặc điểm giải phẫu và cơ học của đại tràng trái, nơi có áp lực cao hơn.
- Á Đông: Ngược lại, ở người Á Đông, túi thừa thường xuất hiện ở đại tràng phải (manh tràng và đại tràng lên). Một nghiên cứu tại Hàn Quốc chỉ ra rằng hơn 70% trường hợp túi thừa đại tràng xuất hiện ở đại tràng phải. Nguyên nhân chính xác của sự khác biệt này chưa được làm rõ, nhưng có thể liên quan đến yếu tố di truyền và chế độ ăn uống khác biệt.
3. Chế độ ăn uống và lối sống
- Phương Tây: Chế độ ăn uống của người phương Tây thường chứa nhiều chất béo, thịt đỏ và ít chất xơ, điều này góp phần làm tăng áp lực trong đại tràng và thúc đẩy sự hình thành túi thừa.
- Á Đông: Truyền thống, chế độ ăn của người Á Đông giàu chất xơ từ gạo, rau xanh, và đậu phụ, giúp duy trì nhu động ruột và giảm nguy cơ hình thành túi thừa. Tuy nhiên, cùng với sự đô thị hóa và ảnh hưởng của lối sống phương Tây, chế độ ăn uống của người Á Đông cũng đang dần thay đổi, dẫn đến sự gia tăng tỷ lệ mắc bệnh túi thừa.
4. Biến chứng và đặc điểm bệnh lý
- Phương Tây: Viêm túi thừa ở người phương Tây có xu hướng xảy ra ở đại tràng sigma và có thể dẫn đến các biến chứng như áp xe, thủng đại tràng, và viêm phúc mạc. Tỷ lệ nhập viện do viêm túi thừa cũng cao hơn ở phương Tây, có thể do mức độ viêm nhiễm nặng hơn.
- Á Đông: Viêm túi thừa ở người Á Đông ít phổ biến hơn so với phương Tây, và nếu có, thường xuất hiện ở đại tràng phải. Một số nghiên cứu cho thấy viêm túi thừa đại tràng phải ở người Á Đông thường có triệu chứng nhẹ hơn và ít khi dẫn đến biến chứng nghiêm trọng.
5. Yếu tố di truyền
Các yếu tố di truyền cũng đóng vai trò trong sự khác biệt về bệnh túi thừa giữa người Á Đông và phương Tây. Một số nghiên cứu đã tìm thấy các biến thể gen liên quan đến bệnh túi thừa ở người phương Tây không phổ biến ở người Á Đông và ngược lại. Điều này cho thấy có thể có những yếu tố di truyền riêng biệt góp phần vào sự khác biệt về tỷ lệ mắc bệnh và đặc điểm lâm sàng.
Kết luận
Mặc dù bệnh túi thừa đại tràng là một tình trạng phổ biến ở cả người Á Đông và phương Tây, nhưng có sự khác biệt đáng kể về tỷ lệ mắc bệnh, vị trí xuất hiện túi thừa, và các yếu tố nguy cơ. Những khác biệt này có thể do kết hợp giữa yếu tố di truyền, chế độ ăn uống, lối sống, và môi trường. Hiểu rõ các đặc điểm này có thể giúp cải thiện chiến lược phòng ngừa và điều trị bệnh túi thừa ở các nhóm dân số khác nhau.
Để đặt lịch khám hoặc tư vấn cùng PGS.TS.BS Nguyễn Anh Tuấn, quý khách vui lòng liên hệ: